TẠI SAO CÁC DÒNG SÔNG KHÔNG CHẢY THEO ĐƯỜNG THẲNG Trong một giờ học, vị thiền sư mở một tấm bản đồ ra và hỏi các học viên: “Các bạn hãy nhìn xem, những dòng sông trên bản đồ này có đặc điểm gì?” Các học viên trả lời: “Tất cả đều không chảy thẳng theo một đường mà chảy quanh co, gấp khúc.” “Tại sao lại như vậy? Hay nói cách khác, tại sao những dòng sông đó không chảy theo đường thẳng mà lại chảy đường vòng như thế?” – vị thiền sư tiếp tục hỏi. Lúc này, những lời bình luận bắt đầu trở nên rôm rả. Có người nói, những dòng sông chảy theo đường vòng, quanh co uốn lượn sẽ kéo dài thêm quá trình chảy, nhờ đó mà sông có thể chứa thêm nhiều nước. Khi mùa lũ đến, nước sông cũng sẽ không bị dâng quá cao mà gây ngập lụt. Cũng có người trả lời rằng, khi quá trình chảy của dòng sông được kéo dài ra, lưu lượng nước trên mỗi đoạn sông sẽ được giảm đi, nước sông sẽ không gây ra áp lực quá lớn làm mòn bờ sông, như thế sẽ có tác dụng bảo vệ bờ sông hơn là chảy thẳng… “Các bạn nói đều đúng”, vị t
Tập khí Có một câu chuyện thiền về một anh chàng đang cưỡi ngựa. Anh ta phi ngựa rất nhanh như thể anh đi đâu quan trọng lắm. Một người đàn ông đứng bên lề đường thấy vậy liền hỏi lớn: “Anh đi đâu vậy?”. Anh ta trả lời: “Tôi không biết. Hỏi con ngựa.” Có thể ta cười anh ta, nhưng đó cũng là câu chuyện của ta. Ta đang cưỡi ngựa mà không biết mình đang đi đâu. Và ta không thể dừng lại được. Con ngựa là tập khí của ta đang lôi kéo ta đi, còn ta thì yếu thế, bất lực. Ta luôn chạy, và chạy đã trở thành tập khí của ta. Lúc nào ta cũng đấu tranh kể cả trong khi ngủ. Ta đấu tranh với chính mình và rồi đấu tranh với người khác. Ta phải học nghệ thuật dừng lại. Dừng lại những suy nghĩ, dừng lại những tập khí, dừng lại những thất niệm và dừng lại những cảm xúc mạnh đang thống trị ta. Khi cơn bảo cảm xúc đi lên, ta bất an, đứng ngồi không yên. Ta mở ti vi lên, rồi lại tắt ti vi. Ta cầm quyển sách lên rồi lại bỏ sách xuống. Làm sao ta có thể dừng lại tình trạng bực bội, bất an này? Làm sao ta có th
SỰ SÁNG TẠO TỐI THƯỢNG LÀ KHẢ NĂNG TẠO NÊN Ý NGHĨA CỦA CUỘC ĐỜI Bản thân cuộc sống không hề có một ý nghĩa nào cả. Cuộc sống là một cơ hội để bạn tự tạo ra ý nghĩa. Và ý nghĩa đó không phải do bạn khám phá được mà phải do bạn tạo ra nó. Bạn chỉ có thể tìm thấy ý nghĩa cuộc sống khi bạn tạo ra nó. Nó không nằm đâu đó dưới những bụi cây để bạn có thể đi tìm và chỉ đào bới một chút là gặp. Nó không nằm sẵn như một tảng đá để bạn dễ dàng tìm thấy. Nó là bài thơ đang chờ được sáng tác, là bài hát đang cần người xướng lên và là điệu vũ đang chờ người thể hiện. Ý nghĩa cuộc sống là một vũ điệu chứ không phải một tảng đá thù lù trước mặt. Nó cũng chính là âm nhạc và bạn chỉ có thể tìm thấy nó khi tạo ra nó, hãy nhớ như vậy. Hàng triệu người đang sống trong một cuộc đời vô nghĩa vì ý tưởng xuẩn ngốc rằng ý nghĩa cuộc đời là cái gì đó ta có thể khám phá được, cứ như thể nó đã có sẵn và những gì bạn cần làm là vén tấm màn lên, rồi bắt lấy nó. Song, thật sự không hề như thế! Thật may là ý nghĩa c